Người tù trại Phong Quang
 

(Tưởng niệm Anh Hùng Biệt Kích Mai Văn Tuấn)
 
 


 
 

ĐÁM MA TÙ

(Viết để tưởng niệm 
những Chiến sĩ VNCH anh hùng, 
can đảm nhận trách nhiệm của 
bậc sĩ phu khi Tổ Quốc hưng vong 
và đă bỏ ḿnh trong các trại lao tù CS.)
 

Vài tên cầm súng bước đi đầu
Tên nữa AK tiếp phía sau
Một xác bó tṛn đôi manh chiếu
Hai đầu buộc tréo bốn dây lau
Không kèn, không trống, không đưa tiễn
Chẳng khói, chẳng nhang, chẳng nguyện cầu
Chỉ có bạn tù khiêng lặng lẽ
Và hồn sông núi bước theo sau !!!
 

Ngô Minh Hằng

 


 



Ngày 14 tháng 10, năm 1970, Lê Văn Ngưng, toán trưởng toán Biệt Kích Hadley, bị h́nh phạt nặng nhất theo quy luật của trại tù Phong Quang. Anh bị cùm cả tay chân rồi bị tống vào pḥng giam kỹ luật (xà lim). Anh Ngưng đă chờ dịp này từ bao lâu nay. Bây giờ, có thể anh sẽ t́m hiểu được chuyện ǵ đă xảy ra cho anh Biệt Kích Mai Văn Tuấn. 

 

Trong căn pḥng giam nhỏ và dơ bẩn này, Ngưng đọc thấy danh sách của những người đă từng bị giam giữ ở đây. Hàng chử viết bằng máu trên tường đập vào mắt anh: "Mai Văn Tuấn - ngày 2 tháng Tám 1970".  Đây là di bút cuối cùng của anh Tuấn, người tù Biệt Kích khổ h́nh đă chết trong pḥng giam kinh khiếp này.

 

Anh Ngưng bị nhốt ba mươi ngày với cả hai tay bị c̣ng, hai chân cùm bắt tréo lại, xiết chặc không cựa quậy được. Đây là h́nh phạt thông thường giành cho tất cả mọi tù nhân vi phạm kỹ luật của trại tù Phong Quang. 

 

Sau ba mươi ngày, Thượng Sĩ Thông mở cửa pḥng giam, tháo c̣ng và cùm chân, rồi ra lệnh cho Ngưng đi ra khỏi pḥng. Sau đó Thông bắt anh Ngưng phải nhận tội anh đă vi phạm để đến nỗi phải bị giam cực h́nh này. Ngưng không chịu nhận tội và nói anh đă không làm ǵ sai quấy. Thượng Sĩ Thông nỗi cáu lên, la hét lớn tiếng và ra lệnh cai tù giam anh Ngưng trở lại vào pḥng giam địa ngục trần gian đó thêm mười lăm ngày nữa.

 

Lê Văn Ngưng đă không bị chết trong xà lim này, nhưng anh Mai Văn Tuấn đă kém phần may mắn.

 

Ở trong Nam, Tuấn là một thanh niên trẻ, đă t́nh nguyện vào làm Dân Sự Chiến Đấu cho trại Huấn Luyện Biệt Kích ở Long Thành. Sau một thời gian ngắn, năm 1967, anh t́nh nguyện xung vào lực lượng Biệt Kích nhảy toán ra Bắc. Anh được gia nhập vào các toán nhảy ngắn hạn ở miền bắc vĩ tuyến 17, vùng Mụ Gia và Đồng Hới, với nhiệm vụ thu thập tin tức t́nh báo chiến lược liên quan đến việc cộng sản Bắc Việt chuyển quân vào Nam dọc theo đường ṃn Hồ Chí Minh qua biên giới Lào. Sau rất nhiều chuyến công tác nhảy Bắc, anh đă được đề bạt lên làm trưởng toán Biệt Kích STRATA. Năm 1968, Mai Văn Tuấn sa cơ vào tay giặc.

 

Thoạt đầu, Tuấn và toán của anh bị giam ở trại tù Thanh Tŕ vùng ngoại ô Hà Nội. Ở đó, các người cai tù thường nói với nhau là Tuấn không được b́nh thường, có vẻ mát dây nặng. Chúng không bao giờ biết chắc được là Tuấn điên thật hay giả. Dù sao đi nữa, với tài diễn xuất giả khùng giả điên, Tuấn đă tha hồ chửi bới cộng sản và chọc cho các cai tù ở Thanh Tŕ tức giận lộn ruột, nhưng chúng không đánh đập ǵ anh nhiều v́ trong thâm tâm, chúng tin là Tuấn điên khùng thật.

 

Vào năm 1970, cả toán của Tuấn bị đưa qua nhà tù Phong Quang. Có thể v́ chức vụ "toán trưởng" hoặc v́ những trận "quậy" tưng bừng ở trại tù Thanh Tŕ, Tuấn bị tách ra và giam riêng ngay khi mới đến, hoàn toàn cô lập và bị cấm liên lạc với các tù nhân khác. Anh bị bỏ vào xà lim biệt giam. Không như những tù nhân biệt giam khác, Tuấn bị cùm cả hai chân, chân này cùm xích lên chân kia thật chặc, đây là cách cùm ác nghiệt nhất v́ máu không thể lưu thông xuống cả hai chân đồng đều, đồng thời, v́ các bắp thịt không được co giăn nên sẽ dễ đưa đến t́nh trạng tê liệt nếu bị cùm quá lâu.
 
 

Các bạn tù sau này đă kể lại những ngày cuối cùng đau thương của Tuấn.

 

Sau hai tháng bị giam trong xà lim, Tuấn bắt đầu tuyệt thực để phản đối sự cư xử khắc nghiệt vô cớ của trại tù Phong Quang. Sau vài hôm, cai tù bắt đầu theo dơi và vào xà lim kiểm soát Tuấn mỗi ngày. Họ khuyên bảo Tuấn nên ăn để sống nhưng anh nhất quyết tuyệt thực cho đến khi nào được thả ra khỏi xà lim và được giam chung với các anh em Biệt Kích. Sau một tuần lể, Đại Úy Thích trưởng trại và cán bộ chính trị trại tù Phong Quang đến xà lim đích thân khuyên bảo Tuấn nên ngưng tuyệt thực. Một lần nữa, Tuấn từ chối. Đại Úy Thích ra lệnh cho nhà bếp nấu cháo gà đem đến cho Tuấn. Ông tự tay đưa bát cháo cho anh ăn. Tuấn nhận lấy bát cháo gà, chần chừ một tí rồi bất ngờ anh vung bát cháo gà nóng hổi vào mặt tên trưởng trại. Tức ứa gan, Thích đánh đập Tuấn túi bụi và sai cai tù "tẩm quất" thêm cho Tuấn một trận nhừ tử.

 

Hai ngày sau, tên cai tù vào xà lim coi Tuấn c̣n sống hay không. Hắn thấy Tuấn trần truồng nằm trên sàn đất trong những bải xú uế của chính ḿnh. Hắn hỏi tại sao Tuấn làm như vậy. Tuấn trả lời:

 

"Manh áo này không phải của chúng tôi, áo này là sản phẩm của xă hội chủ nghĩa, không phải của tôi, tôi không mặc".

 

Đêm đó, Tuấn lặng lẽ ĺa đời một ḿnh trong xà lim lạnh lẽo. Ngày anh chết, mồng Hai tháng Tám năm 1970 anh đă viết lại bằng chính máu của anh.

 

Qua ngày sau, người cai tù thường trực tên Đại đi vào xà lim xem t́nh trạng của Tuấn. Hắn thấy Tuấn đă chết từ lâu, cơ thể cứng ngắt và lạnh giá, hai đầu gối tréo nhau chĩa lên trời. Đại phải đi lấy rượu xoa vào hai đầu gối của Tuấn để rồi dần dần mới kéo thẳng hai chân anh xuôi ra được để tháo cùm chân ra rồi đem xác Tuấn đi chôn.

 

Những bạn tù của Tuấn kể lại, oan hồn của Tuấn thường hiện về, vất vưỡng gần cái xà lim ác nghiệt này. Chỉ ba ngày sau khi Tuấn chết, nhiều người thấy một bóng đen thấp thoáng bên ngoài khung cửa sắt pḥng giam của họ. Khi các bạn tù dùng đèn dầu chiếu ra khung cửa, họ thấy một bóng đen đứng yên lặng trông rất buồn thảm, dáng dấp trông như anh Tuấn.

 

Cứ khoảng mười một giờ đêm, mọi người bạn tù ai cũng thấy oan hồn của Tuấn. Lần nào Tuấn cũng chỉ đứng yên lặng nh́n vào pḥng giam chung. Sau một tuần lễ, một người bạn gọi tên của Tuấn, xin Tuấn đừng về đứng ngoài sân nữa và nói với Tuấn là họ không có liên can ǵ đến chuyện Tuấn chết, chỉ xin Tuấn hiểu cho và việc Tuấn về chỉ làm cho các bạn tù thêm buồn. Sau đêm đó, bóng đen trong đêm tối không bao giờ trở về đứng ngoài pḥng giam chung nữa.

 

Nguyện cầu hương hồn của người trưởng toán Biệt Kích Mai Văn Tuấn siêu thoát và xin Anh Linh anh hăy trở về phù hộ cho đồng bào và quê hương sớm thoát khỏi ác nghiệt gông cùm của bạo quyền cộng sản việt nam. Chúng tôi sẽ luôn luôn nhớ đến anh và các chiến hữu của anh đă hy sinh cho Tổ Quốc và Dân Tộc.
 
 

Ngô Xuân Hùng
23 tháng Ba, năm 2002,
tại Thung Lũng Hoa Vàng
 
 

(trích dịch lại từ sách Secret Army, Secret War của Sedgwick Tourison, 
phỏng vấn các cựu Biệt Kích Nha Kỹ Thuật bị giam ở trại tù Thanh Phong) trang 259, trang 260
 

Trong ngày Đại Hội Biệt Hải tại Santa Ana, California, ngày 16 tháng Sáu năm 2002, theo lời tường thuật của anh Biệt Kích Xuân Nháy (bạn rất thân của anh Mai Văn Tuấn) th́ hai anh em anh Tuấn di cư vào Nam sau khi đă chứng kiến cảnh cha ḿnh bị cộng sản đấu tố, giết bằng cách đập đầu chết chứ không xử bắn. Hai anh em anh Mai Văn Tuấn đă thề không đội trời chung với loài quỷ đỏ cộng sản bạo tàn.
 
 

 

Ngo The Linh Memorial homepage

sitemap

 


Guestbook

 

Xin vui ḷng lưu bút tưởng niệm đến các vị Anh Hùng của QLVNCH 
và các đồng bào nạn nhân đă bị cộng sản sát hại tại Huế.

 

Cố Linh Mục Bửu Đồng

Biệt Hải - Sở Pḥng Vệ Duyên Hải

Nha Kỹ Thuật QLVNCH

Trường Vơ Khoa Thủ Đức

Cố Đại Tá Ngô Thế Linh

Tưởng Niệm CHT Sở Bắc

Memorial Sitemap

 

Việt Nam Cộng Ḥa muôn năm

Please bookmark this page,
more pictures and articles will be added later