Cố Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm
BỐN MƯƠI NĂM SAU: TỈNH HAY MÊ ?
Bác Sĩ Nguyễn Tiến Cảnh
Thế giới lưỡng cực đă hết, nhưng đa cực vẫn c̣n phát triển mạnh, nhất là đối với những siêu cường. Cũng đúng thôi. Thời nào, hoàn cảnh nào, xă hội nào, con người nào cũng lấy THÚÙ và LỢI là nhất. Nhát cho cá nhân ḿnh, gia đ́nh ḿnh, đạo ḿnh, đảng ḿnh, nước ḿnh… Nhưng ở mức độ nào th́ c̣n tùy thuộc vào cái TÂM, ḷng ĐẠO ĐỨC của con người. Nói vậy không có nghĩa người viết muốn bảo vệ lập luận của ḿnh hay bênh vực một ai trong bài viết này. Người viết chỉ muốn nói lên cái tương đối của con người trong hoàn cảnh, nghĩa là cùng một hành động có thể tha thứ, chấp nhận được ở hoàn cảnh này nhưng không thể chấp nhận, tha thứ được ở hoàn cảnh khác. Tôi nghĩ: ngồi ở chỗ thời gian 40 năm sau một biến cố hay gia đoạn lịch sử mà phê phán với đầu óc hiện tại một sự việc 40 năm sau một biến cố hay giai đọan lịch sử mà phê phán với đầu óc hiện tại một sự việc 40 năm về truớc với những hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt, thiết tưởng không được chỉnh cho lắm nếu không muốn nói là thiên kiến hoặc sai lầm.
Giáo sư Trần ngọc Ninh trong bài viết “bốn mươi năm sau” đă phê phán chế độ và cá nhân ông Ngô Đ́nh Diệm rất gắt gao, nhất là đă qui kết ông Ngô Đ́nh Diệm vào việc kỳ thị và đàn áp Phật Giáo một cách thái qúa. Tôi không muốn bàn luận về cái hay cái dở của ông Ngô Đ́nh Diệm nhưng chỉ liên đới thắc mắc về một số điểm trong bài viết của gs. Trần ngọc Ninh mà thôi.
Tại sao lại đem vấn đề kỳ thị, đàn áp Phật Giáo ở miền Nam VN thời Đệ I VNCH ra chỉ trích trong lúc này ?
Trong khi cả thế giới, mọi dân tộc đang kêu gọi quên qúa khứ nh́n về tương lai để xây dựng đất nước th́ gs. Ninh lại quay về qúa khứ khơi lại chuyện xưa, một chuyện mà hiện nay đă ngày càng sáng tỏ hơn, cả hai phía đều không muốn nhắc lại v́ những hậu qủa bi thương của nó. Việc gọi là kỳ thị, đàn áp Phật Giáo vào năm 1963 thời Đệ I VNCH có lẽ không c̣n gía trị thực của nó nữa. Dựa vào lịch sử cùng những hiện trạng xẩy ra và các hồ sơ giải mật về cuộc xụp đổ của Đệ I VNCH mà trước đây người ta cho là v́ đàn áp Phật Giáo cũng không c̣n gía trị, đứng vững nữa. Bản báo cáo điều tra của LHQ về kỳ thị và đàn áp tôn giáo thời Ngô Đ́nh Diệm đă có lúc định công bố nhưng thiên hạ sợ mất mặt không dám cho công bố, nhưng sau cùng cũng được cho giải mật th́ kết qủa là không có kỳ thị và đàn áp tôn giáo. Thực vậy, bât cứ ai với hiểu biết b́nh thường và đầu óc c̣n tỉnh táo đủ cũngphải công nhận rằng chính phủ Kennedy - Hoa Kỳ lúc bấy giờ dứt khoát không muốn chế độ Diệm tồn tại, bởi v́ ông Diệm đă không nghe lời Mỹ, VNCH không c̣n phục vụ cho quyền lợi của Hoa Kỳ như ư muốn của Hoa Kỳ. Chính gs. Ninh cũng đă viết: “Kennedy…. Đă quyết định là phải truất phế họ Ngô v́ giữ lại chỉ có hại cho nước Mỹ, hại cho sự ứng cử lại chức tổng thống Hoa Kỳ và hại cho đảng Dân Chú của Kennedy..”. Phải chăng gs. Ninh quan niệm miền Nam VN phải phục vụ cho quyền lợi Hoa Kỳ, cho TT Kennedy và đảng dân chủ của ông ta nên mới đưa ra những lư lẽ lập luận như vậy để kết án ông Ngô Đ́nh Diệm, cho rằng bị đảo chánh lật đổ là phải. Trái lại, ông Ngô Đ́nh Diệm mạnh và cương quyết chỉ phục vụ dân tộc và đất nước VN mà thôi, không thể phục vụ cá nhân Kennedy hay Hoa Kỳ. Rơ ràng ai cũng thấy, Oâng Diệm là người cứng đầu, thà chết chứ không chịu lụy. Do đó, Oâng Diệm đă là cái gai và bất lợi cho quyền lợi của Hoa Kỳ và chức vụ tổng thống của Kennedy nên Kennedy và đảng dân chủ đă dùng chiêu bài tôn giáo với tất cả hệ thống báo chí, truyền thanh truyền h́nh hầu kích động dân chúng VN và thế giới để lật đổ ông Diệm. Vụ lựu đạn nổ ở Huế ngày Phật Đản, theo tin giải mật là do bàn tay lông lá thừa nược đục thả câu. Chính quyền ông Diệm không ngu dại ǵ mà làm như vậy. Gỉa sử cho là có đàn áp đi nữa th́ cũng chỉ là có tính nhất thời và chuyện chẳng đặng đừng, nhưng so sánh với chế độ CSVN hiện nay từ 1945, và từ 1975 đến giờ đă hơn 30 năm đất nước ḥa b́nh thống nhất rồi, thâm độc, ác liệt và trường kỳ gấp bội, chưa từng có trong lịch sử VN. Giáo sư và mọi người đều thấy, từ ḥa thượng, đại đức, giám mục, linh mục cho đến Phật tử, tín hữu không chỉ riêng Phật Giáo mà là tất cả mọi tôn giáo đều phải tù đày, quản thúc, ḱm kẹp nếu không chịu nghe theo nằm trong ṿng tổ chức kiềm tỏa của nhà nước. Tự thiêu phản đối không phải chỉ có một như ḥa thượng Quảng Đức ngày xưa mà c̣n có hàng chục người đă hy sinh cúng dường phản đối bạo quyền CS đàn áp tôn giáo, nhất là Phật Giáo. Tại sao gs. Ninh không nói lên mà lại khơi lại chuyện cũ của miền Nam VN, một chuyện mà có người nói v́ đảo chính lật đổ chế độ Diện nên CS Bắc Việt mới xâm chiếm được miền Nam, mới có ngày 30/4/1975 để rồi toàn thể đất nước và dân tộc mới phải chịu đau khổ ḱm kẹp ô nhục trong gọng ḱm độc tài toàn trị của CS như ngày nay, tôn giáo mới phải chịu mọi chèn ép, kỳ thị, truy nă đau thương ê chề một cách có hệ thống như bây giờ. Dùng TÂM và TUỆ mà Đức Phật tổ soi sáng để khơi lại chuyện cũ 40 năm về trước như gs. Trần ngoc Ninh nói, thiết nghĩ đó chẳng phải là ư của Đức Phật. Đức Phật khuyên ta nên dùng TÂM và TUỆ để tu tĩnh thiền, hầu lắng đọng tâm hồn mà từ bi hỉ xă…..
PHÊ PHÁN THIẾU CÔNG MINH VÀ CÔNG BẰNG
Từ chỗ dùng TÂM và TUỆ một cách lệch lạc để suy đoán sự việc, gs. Ninh đă phê phán công và tội của ông Diệm không được công minh và công bằng th́ cũng là lẽ đương nhiên ! Giáo sư Ninh công nhận ông Diệm về nước nhận chức thủ tướng với một miền Nam do thực dân Pháp để lại nát bấy về mọi mặt, ngân qũy trống rỗng “một mớ hỗn độ, vô luật pháp, vô chính phủ..”, một miền Nam thập nhị xứ quân, mỗi lănh tụ địa phương có quân đội hùng cứ một nơi, không thuần phục chính quyền trung ương. Ngay cả quân đội của chính phủ, lúc đó cầm đầu bởi tướng Nguyễn văn Hinh cũng trở mặt a ṭng với thực dân Pháp chống lại ông Diệm, không kể những đảng viên cán bộ CS trí vận và quân sự không tập kết ra Bắc được gài lại trong các cơ quan, đoàn thể, đảng phái, làng xă, quận huyện để quấy phá, Thêm vào đó hơn một triệu đồng bào miền Bắc bỏ xóm làng di cư vào Nam lánh nạn CS cần phải được an cư lạc nghiệp. Oâng Ngô Đ́nh Diệm, một mặt đă b́nh được miền Nam, dẹp các loạn xứ quân dem về qui tụ với chính phủ, một mặt an dân hơn một triệu người di cư, biến miền Nam VN thành một nước Cộng Ḥa có kỷ cương, tự do đưa tới an b́nh phủ cường gấy bội miền Bắc, ngang hàng hoặc hơn cả những nước láng giềng trong một thời gian kỷ lục ở một hoàn cảnh cực kỳ khó khăn. Gs. Ninh đă không nh́n thấy đó là một công khó của ông Diệm, màø c̣n gay gắt phê phán, cho là cuộc dẹp các lực lượng vơ trang giáo phái và B́nh Xuyên làm mất cảm t́nh của dân: “cuộc hành quân đánh B́nh Xuyên và dẹp các lực lượng vơ trang của các giáo phái nhất là B́nh Xuyên v́ những lư do mà người dân không phản đối. Nhưng các mưu kế và chiến thuật mà chính phủ dùng để đạt sự chiến thắng một phần nào làm cho dân chúng địa phương có một tâm lư anh hùng cá nhân, mất nhiều thiện cảm.” Mưu kế và chiến thuật nào, xấu xa thế nào đă làm mất ḷng dân, gs. Ninh không nói rơ mà lại mập mờ để chê trách. Tôi doán, nếu sai th́ giáo sư bỏ qua cho, là giáo sư dựa vào nguồn tin là chính phủ dụ Ba Cụt Nguyễn quang Vinh ra nói chuyện hoặc Ba Cụt đồng ư ra đầu hàng rồi giữa đường chặn bắt. Nhưng theo một nguồn tin khác đáng tin cậy hơn như sau: Ba Cụt rất thông minh qủy quyệt, chính quyền rất khó mà bắt được hắn. Ba Cụt đi đâu cũng báo cho cơ quan địa phương, nhưng đến rồi đổi hướng biến đi chỗ khác trước khi báo cho cơ quan an ninh địa phương biết, thành thử an ninh địa phương dàn trận bắt không bao giờ được. T́nh cờ có người lượm được một quyển sổ tay của một tên cận vệ của Ba Cụt, trong đó có ghi tất cả đường đi nước bước của Ba Cụt đem về tŕnh cho ông Ngô Đ́nh Nhu. Oâng Nhu chỉ đạo một toán đặc biệt theo dơi đường đi của Ba Cụt và qủa nhiên bắt được hắn. Vậy th́ đâu có ǵ để gọi là “mất thiện cảm của dân”. Hay gs. Ninh cho rằng dẹp các lực lụng vơ trang của các giáo phái và B́nh Xuyên là không nên ? Phải chăng v́ vậy mà gs. Ninh cho rằng ông Diệm dẹp được B́nh Xuyên nhưng “không hẳn là chiến thắng”. Về chính trị, gs. Ninh cũng không quên đánh ông Diệm răng đă thành lập đảng Cần Lao Nhân Vị chính cương phóng tác từ tư tưởng của triết gia công giáo Emmanuel Mounier song song với sự dựng lên một nha mật vụ chính trị và một lực lượng đặc biệt… là một sự đứt đoạn với truyền thống chính trị VN. Thế nào là truyền thống chính trị VN ? Phải chăng chính trị VN không cho phép có cơ quan an ninh nội chính ? Bất cứ một quốc gia nào trên thế giới đều phải có một cơ quan an ninh để bảo vệ người dân và đất nước. Mỹ chẳng có FBI, CIA, Anh có Scotland Yard, Pháp có 2me Bureau, Nga có KGB hay sao ? Miền Nam VN lúc bấy giờ phải lo đối đầu với CS Bắc Việt làm sao mà không có những cơ quan đó được. Chính v́ nhờ đó mà chế độ ông Diệm đă tạo được ḥa b́nh an vui ở nông thôn, ngăn chặn được làn sóng đỏ ở bên kia bờ Bến Hải mà gs. Ninh cũng đă công nhận là “một kỳ diệu trong lịch sử”. Ngoài ra ông Diệm không được phép lập đảng hay sao ? Gs. Ninh h́nh như bị ám ảnh bởi hai chữ Công Giáo. Giáo sư mỉa mai là đảng Cần Lao rập khuôn theo tư tưởng của những người công giáo hay sao ? Hay giáo sư không muốn ông Diệm lập đảng theo tư tưởng của người Tây phương hoặc phải theo chế độ quân chủ th́ mới đúng truyền thống chính trị VN ? Tôi nghĩ các thầy dạy chuyên môn về y khoa của giáo sư có lẽ tất cả đều là công giáo và Tây phương đấy. Vấn đề ông Mounier là công giáo, Phật Giáo hay Tin lành nó không quan trọng. Điều quan trọng là cái thuyết lư của ông ta, thuyết cần lao nhân vị nó đúng sau, hay dở ở chỗ nào. Thiết nghĩ giáo sư nên nêu ra phế phán th́ nó hợp lư hơn. Nhưng ông đă không làm như vậy. Thật ra tư tưởng về Nhân Vị của Mounier mới là cái đinh để đối đầu với chủ nghĩa CS, một chủ thuyết coi nhân vị, nhân phẩm và tự do con người là đồ bỏ. Chống cộng cần phải có căn bản lư thuyết, không thể chỉ chống đối để chống đối, để rồi khi người ta hỏi lư do tại sao th́ không biết đâu mà trả lời. Hiểu CS, biết CS th́ mới mong chống CS hữu hiệu. Ngày nay dân VN, nhất là dân ch1ung miền Nam mới thực sự hiểu CS bằng xương bằng thịt, bằng chính cuộc sống của ḿnh, bằng chính những kinh nghiệm cá nhân đau thương ê chề trong cuộc sống hàng ngày và trong những trại học tập gọi là cải tạo của CS, nên những bài học qúa khứ xảy ra ở miền Nam VN thời Cộng HoØa, đặc biệt thời gian 1963, thời gian sau cách mạng lật đổ ông Diệm và về sau này thời Đệ II VNCH cho đến ngày mất nước đă dần dần được sáng tỏ. Người dân đă thấy rơ CSBV lợi dụng gây xáo trộn ở miền Nam như thế nào trong kế hoạch nhuộm đỏ miền Nam VN.
Có bàn tay CS Bắc Việt trong những cuộc gây xáo trộn và bàn thờ Phật xuống đường ở miền Nam VN không ?
Tôi không dám lạm bàn chi tiết nhiều về những vụ xáo trộn này, v́ nó qúa tế nhị, rất dễ bị đụng chậm. Nhưng cứ nh́n ai là linh hồn của những cuộc đấu tranh ấy, những dân biểu nào, nhân vật nào tích cực yểm trợ bây giờ họ ở đâu và đang làm ǵ ở VN ? Xin để độc gỉa tự nhận xét và suy đoán. Tuy nhiên có một điều thắc mắc tôi muốn giáo sư Trân ngọc Ninh trả lời cho độc gỉa. Theo giáo sư th́ sau khi hai ông Diệm và Nhu chết, kết liễu Đệ I VNCH th́ mùa Pháp nạn cũng chấm dứt. Kết luận này minh nhiên kết án TT Ngô Đ́nh Diệm đă kỳ thị và đàn áp Phật Giáo, gây ra pháp nạn cho Phật Giáo. Vậy th́ sau khi ông Diệm chết, thời hậu cách mạng, lúc thiếu tướng Nguyễn cao Kỳ làm chủ tịch ủy ban hành pháp trung ương, trong đó giáo sư nắm chức bộ trưởng bộ giáo dục, dĩ nhiên là thời gian đó không có kỳ thị Phật Giáo, tại sao vẫn xảy ra vụ Phật Giáo miền Trung và chính tướng Kỳ đă phải chinh thân ra dẹp. Xin hỏi giảo sư: dẹp vụ Phật Giáo miền Trung bằng vũ lực, quân đội như vậy có phải là đàn áp Phật Giáo hay không ? Có bàn tay CS Bắc Việt trong những vụ Phật Giáo biểu t́nh, bàn thờ Phật xuống đường không mà tướng Kỳ phải dùng quân đội để dẹp ?
KẾT LUẬN
Công hay tội của Oâng Ngô Đ́nh Diệm thời Đệ I VNCH ngày nay mỗi ngày một sáng tỏ. Người dân miền Nam VN sau 40 năm chịu đựng cảnh độc tài toàn trị của CSVN, mất hết tự do, dân chủ và nhân quyền, nhân phẩm bị chà đạp, tôn giáo bị ḱm kẹp, áp bức, kỳ thị, giờ đây nh́n lịch sử đất nước và thế giới, nhất là Hoa Kỳ, để tâm hồn lắng đọng lại đă tỏ ra thương mến và kính phục Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm nhiều hơn là ghét bỏ…
[Nguyễn Tiến Cảnh, 40 Năm sau: Tỉnh hay Mê ?, Văn Nghệ Tiền Phong # 671, trang 24]
visited President
Ngo Dinh Diem page
View President Ngo Dinh Diem guestbook
Việt Nam Cộng Ḥa Muôn Năm
Xin vui ḷng lưu bút tưởng niệm đến các vị Anh Hùng của QLVNCH
và các đồng bào nạn nhân đă bị cộng sản sát hại tại Huế.Please visit and sign our guestbook to honor the ARVN Heoes
and to remember the thousands of civilians murdered in Hue City in 1968.
since Memorial Day 1999
Please bookmark this page,
more pictures and articles will be added later.